★ BẠN CÓ MUỐN CÂU CHUYỆN CỦA BẠN TRỞ NÊN SỐNG ĐỘNG NHƯ MỘT BỘ PHIM KHÔNG? HÃY GỬI NÓ ĐẾN [email protected]
★ NÓ SẼ ĐƯỢC LỒNG TIẾNG BỞI MỘT DIỄN VIÊN CHUYÊN NGHIỆP VÀ MỘT NGHỆ SĨ HOẠT HÌNH SẼ TẠO RA VIDEO TỪ CÂU CHUYỆN ĐÓ!
★ Đăng ký CHUYỆN KỂ CÓ THẬT nhé!
Xin chào! Tên tôi là Annie. Bạn có biết việc kiểm soát của bố mẹ là sao không? Ah, tôi là một chuyên gia trong lĩnh vực này đấy. Tôi muốn kể với bạn về những năm tồi tệ nhất của đời tôi, quãng thời gian mà theo nghĩa đen, tôi như là một tù nhân, và bố mẹ tôi là những người cai ngục. Bây giờ tôi 17, nhưng toàn bộ câu chuyện bắt đầu khi tôi 13 tuổi, gia đình tôi lúc đó sống trong một ngôi nhà xinh đẹp với hồ bơi và sân vườn…
Tôi nhận được một trò chơi điện tử mới tinh và tôi đã vô cùng háo hức để chơi thử nó ở phòng khách, lúc đó mẹ tôi đang làm một số thứ ở trong bếp và trong khi đó vừa trông chừng Andrew- em trai tôi. Tại một thời điểm nào đó, tôi nghe thấy điện thoại reo, và mẹ tôi đã trả lời điện thoại ở phòng bên cạnh, và mẹ thề rằng đã bảo tôi để ý tới Andrew, trong khi tôi không hề nghe thấy điều đó. Cánh cửa sau nhà lúc đó đang mở và nhà tôi có một hồ bơi ở đó. Tôi còn nhớ điều duy nhất cuối cùng đã khiến tôi phân tâm khỏi trờ chơi điện tử là tiếng khóc đầy kinh hoàng của mẹ. Em trai tôi đã bị chết đuối này hôm đó.
Không có gì lạ, sau khi điều đó xảy ra, bố mẹ đã bắt đầu kiểm soát tôi một cách nghiêm ngặt hơn. Tôi biết rằng tất cả mọi người điều chịu sự giám sát khi họ còn nhỏ, nhưng tôi phải chịu sự giám sát nghiêm ngặt nhất có thể và đôi khi là trở nên cực đoan. Mẹ tôi không chỉ tự mình lái xe đưa tôi đến trường, mà mẹ còn dẫn tôi vào tận lớp học trong khi đang nắm chặt tay tôi nữa. Tất nhiên, mọi người đều đã cười vào mặt tôi trong vài lần đầu tiên, cho đến khi họ đã quen với điều đó.
Tôi có thể nói gì đây? Tôi không thể đổ lỗi cho bạn bè vì đã bỏ rơi tôi. Ai lại thích đi chơi với mẹ của người khác chứ, đặc biệt là với một người thích kiểm soát như mẹ tôi? Và, bạn biết đấy, điều này chắc chắn đã làm tôi tức giận, ví dụ như khi thấy các bức ảnh của bạn bè đang vui chơi ở công viên giải trí trên mạng xã hội. Nhưng đồng thời, tôi cũng không thể trách mẹ, bởi vì có thể thấy rõ là dường như mẹ đang sợ có điều gì đó sẽ xảy ra với tôi, sau khi đã mất một đứa con của mình, mẹ không thể chịu cảnh mất thêm đứa còn lại. Vì vậy, điều duy nhất còn lại để tôi hy vọng đó là đợi cho đến khi nỗi đau này qua đi, và hi vọng là sự kiềm kẹp của mẹ sẽ giảm đi phần nào.
Việc đó đã xảy ra gần một năm sau thảm kịch. Tôi đã gặp một anh chàng ở trường tên là Terry, và tôi đã thực sự thích cậu ấy, đặc biệt là khi tôi đã rất may mắn rằng cậu ấy là người chủ động bắt chuyện. Một ngày nọ, anh nhận thấy tôi nhìn chằm chằm vào mình trong bữa trưa, anh đã bước đến và nói “Xin chào” Hồi đó, tôi nhớ là mình đã nghĩ rằng, đây là sự khởi đầu dễ dàng nhất cho một một quan hệ, và rằng nếu anh ấy rủ tôi đi bất cứ đâu, thậm chí là đi nghe opera, thứ mà tôi rất ghét, tôi cũng sẽ đồng ý. Và thực sự, anh ấy đã làm, cuối tuần chúng tôi đã hẹn gặp nhau ở công viên. Ah, ngoài ra, anh là học sinh mới của trường và không hề biết gì về mẹ tôi cả…
Âm nhạc bởi Epidemic Sound:
#CHUYỆNKỂCÓTHẬT
Nguồn: https://madisonrep.org
Xem thêm bài viết khác: https://madisonrep.org/bat-dong-san
Xem thêm Bài Viết:
- Karaoke Áo Nhà Binh – Quang Lập Beat Ca Sĩ
- Trích Đoạn: Áo Cưới Trước Cổng Chùa – Minh Trường ft Nha Thy | Trích Đoạn Hay Nhất Trước 1975
- VỀ NHÀ ĐI ANH TẬP 10 FULL| Tuyền Mập ĐU ĐƯA với Minh Xù để hi vọng ÔM TIỀN VỀ NHÀ và cái kết
- Gắn camera xem 10 cặp đôi làm 'chuyện ấy' trong nhà nghỉ | NDTP | ANTG
- Cập nhật mới nhất việc trùng tu Nhà thờ Đức Bà Sài Gòn 2020